Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Cho dù tình yêu hay tình bạn, sự chia cách bao giờ cũng làm cho cả hai phải đêm nhớ ngày mong. Dù nơi này mưa, dù bên kia nắng, tâm thức mỗi người vẫn chập chùng những mối sầu ly biệt. Người ở bên trời, ta ở đây; Chờ mong phương nọ, ngóng phương này. Tương tư đôi chốn tình ngàn dặm Vạn lý sầu lên núi tiếp mây. Nắng đã xế về bên xứ bạn; Chiều mưa trên bãi, nước sông đầy. Trông vời bốn phía không vơi nhớ, Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay. Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt, Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày. Chiếu chăn không ấm người đơn lẻ, Thương bạn, chiều hôm, sầu gối tay. Sắc màu của tình yêu bất tuyệt, phả vào cái vô thủy vô chung mênh mang của thời gian và vô tận của không gian: “Màu thời gian không xanh Màu thời gian tím ngát Hương thời gian không nồng Hương thời gian thanh thanh” Tình yêu vẫn tồn tại, vẫn hiện hữu trong sự trôi chảy khôn cùng, và sẽ được chiếu rọi qua từng cung đoạn, qua từng lăng kính của mỗi thời đại, của mỗi góc độ và của mỗi cảm nhận riêng tư: Sớm nay tiếng chim thanh Trong gió xanh Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình Ngàn xưa không lạnh nữa - Tần Phi! Ta lặng dâng nàng Trời mây phảng phất nhuốm thời gian Màu thời gian không xanh Màu thời gian tím ngát Hương thời gian không nồng Hương thời gian thanh thanh Tóc mây một món chiếc dao vàng Nghìn trùng e lệ phụng Quân Vương Trăm năm tình cũ lìa không hận Thà nép màu hoa thiếp phụ chàng Duyên trăm năm đứt đoạn Tình muôn thuở còn hương Hương thời gian thanh thanh Màu thời gian tím ngát Hương thời gian không nồng Màu thời gian xanh xanh Đắm mình trong sự bao la của Vũ Trụ hùng vĩ khiến chúng ta kinh ngạc, chúng ta trầm trồ trước Phép Mầu Thiêng Liêng của sự sống. Thoáng nhìn sự rộng lớn của Vũ Trụ vô hạn là để chúng ta biết ơn và suy ngẫm về nguồn gốc và đích đến của sự tồn tại của con người, cũng như của thế giới chúng ta. “Thế giới là một vòng tròn không có điểm khởi đầu, và chẳng ai biết nó thực sự kết thúc ở đâu”. Hãy vui mừng trong hiện tại, vì nó bao trùm cả quá khứ lẫn tương lai; thật sự là một vòng tròn vô tận. Thế giới là một vòng tròn không có điểm khởi đầu, và chẳng ai biết nó thực sự kết thúc ở đâu. Mọi thứ phụ thuộc vào vị trí của bạn trong vòng tròn không có điểm khởi đầu. Chẳng ai biết vòng tròn kết thúc ở đâu. Và chỉ vì bạn nghĩ mình nhỏ bé, không có nghĩa là bạn thật sự nhỏ bé chút nào. Nó chỉ là một điều nhỏ thôi. la la la la la la. Đối với người khác, bạn lại thật lớn lao. Trái tim mong hòa cùng một nhịp, nhưng cuộc đời vẫn đôi ngã chia ly. Còn chăng là những phút giây hoài niệm, tìm về những tháng ngày đã phôi pha. “Thà tìm nhau trong mơ Thà tìm nhau trong mơ Người xưa nào trìu mến Lời yêu nào thiết tha.” Và cứ như thế, thời gian vẫn không ngừng trôi chảy, người tình vẫn khuất nẻo mù sương, còn lại bên đời những giọt mưa phiền muộn. Người như là dấu chim Bay vút trăm miền Ta theo làn sương khuya Tan vào đêm quên! Người như là ánh trăng Soi nẻo muôn trùng Ta như là sao mai Muộn màng phôi phai! Người thiên thu về đây Sao tình dáng mây bay? Thà tìm nhau trong mơ Lời yêu nào đơn sơ Bàn tay nào quen ấm. Thời gian ơi, thời gian! Ru tình bóng đêm hoang Thà tìm nhau trong mơ Người xưa nào trìu mến Lời yêu nào thiết tha. Người như miền thái dương Soi dấu huy hoàng Ta như loài phong lan Thu mình im hương! Người như thuyền qua sông Trôi mãi xa bờ Ta theo dòng mưa đông Bên đồi lang thang.